Sau khi nói xong thì Sở Mông cất điện thoại đi, nhìn đạo diễn Lâm với vẻ mong đợi. Cô ta không tin Ngu Ninh có thể diễn tốt hơn mình, cho dù Ngu Ninh được giáo viên dạy diễn xuất khen thì sao chứ? Cô cũng chưa xem qua bộ phim này. Nếu nữ diễn viên lúc trước có thể đạt được đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, vậy đã chứng minh được kỹ thuật diễn của cô ta, càng chứng minh được đây là cảm giác mà đạo diễn Lâm muốn.
Cho dù kỹ thuật diễn của Ngu Ninh tốt thì sao chứ? Cô ta đang đứng vai người khổng lồ.
Đạo diễn Lâm tức giận đến bật cười. Ông ta lãng phí nhiều thời gian đến thế, chỉ để xem một màn biểu diễn như vậy?
Thái độ của Sở Mông quả thật rất khiêm tốn: "Bởi vì không biết nhiều về nội dung kịch bản và hình tượng nhân vật, nên diễn không được tốt..."
"Ít nhất cô còn tự biết mình." Dù Sở Mông là người do Hàn Thiếu Vũ đưa tới, đạo diễn Lâm cũng không chút nể tình: "Cô diễn cái gì vậy? Ngốc bạch ngọt* sao? Cô sợ người khác không biết mình đang lừa gạt à? Hơn nữa tôi đã nói có lời thoại hả? Cô tự cho mình thông minh để làm gì?"
(*Ngốc bạch ngọt: người đơn thuần, không có nhiều suy nghĩ)
Hôm qua Ngu Ninh đã được cảm nhận tính khí của đạo diễn Lâm. Nếu có thể dùng lý lẽ của mình để thuyết phục ông ta thì ông ta sẽ tiếp nhận. Nếu như không thể thì cứ chờ bị mắng đi.
Sở Mông vội thanh minh cho mình: "Nhưng tôi cảm thấy nội dung ngài nói, dùng lời thoại có thể bộc lộ..."
Đạo diễn Lâm không thể nhẫn nại được nữa: "Vậy mà vừa rồi tôi lại kỳ vọng vào diễn xuất của cô? Mau đi đi, tôi cũng không thiếu đầu tư."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT