Chương 10: Ngọc bội mặt người (10)
Hà Phục gặp được cô Hứa – Hứa Tinh. Căn phòng kín tối om, không tia sáng nào lọt vào được. Cửa sổ hai bên căn phòng đều bị ván gỗ bịt kín, chỉ để lại một ô nhỏ đủ nhìn thấy phong cảnh ngoài sân.
Cô Hứa ở trong một căn phòng như vậy có khác gì phạm nhân bị cầm tù không?
Quản gia đứng bên cạnh thì thầm với Hà Phục: “Bác sĩ Giả, từ sau khi bị bệnh, cô chủ nhà tôi không thể ra nắng, cũng không thể gặp người khác. Vậy nên lát nữa anh cứ khám qua tấm rèm nhé, đừng làm cô ấy hoảng.”
“Vâng.” Hà Phục gật đầu tỏ ý đã hiểu. Sau khi quản gia rời đi, y bước về phía tấm rèm.
Một cô gái đang ngồi phía sau tấm rèm voan màu hồng nhạt. Cô ta mặc một bộ sườn xám màu mây khói tao nhã, ngồi ngay ngắn trên ghế, tay cầm một cuốn sách. Vì cách một lớp rèm voan, Hà Phục không thấy rõ được mặt Hứa Tinh.
Hà Phục đứng phía ngoài tấm rèm, y nhìn xung quanh, nhanh nhẹn kéo một chiếc ghế tới ngồi xuống ở vị trí cách Hứa Tinh chừng ba bước chân. Cách lớp rèm mỏng, Hứa Tinh đọc sách, Hà Phục nhìn cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT