Mặc dù tóc đã điểm bạc, trên khuôn mặt cũng có nhiều nếp nhăn do nắng gió để lại, nhưng trông bà vẫn rất tươi tắn, từ đường nét khuôn mặt có thể thấy khi còn trẻ bà nhất định là một người phụ nữ rất xinh đẹp, giống Bạch Hồng ít nhất năm phần.  
"Các cháu đến thăm đã là tốt lắm rồi, lại còn mang quà." mẹ Bạch đi đến trước giường ngồi xuống, nhìn con trai đang nằm đó truyền dịch nói "Hồng Hồng, có bạn đến thăm con đấy, các cháu nói chuyện đi nhé."  
Bà nhìn con trai với ánh mắt vô cùng dịu dàng.  
Bạch Hồng đứng một bên, ngón tay siết chặt hơn, khóe mắt cũng hơi ửng đỏ.  
Trong ký ức của cậu, mẹ cậu luôn là người rất giỏi giang, phong cách làm việc gọn gàng, mái tóc đen bóng mượt. Sau khi đến thành phố lớn lập nghiệp, mỗi năm về quê thời gian đều rất ngắn, tóc bà vẫn luôn đen nhánh, mỗi lần hỏi bà đều nói ở nhà mọi thứ đều ổn, bảo cậu không cần phải lo lắng.  
Nhưng hôm nay gặp lại, cậu mới nhận ra mẹ đã già đi rất nhiều, tóc bà đã điểm bạc, dù đang cười nhưng nếp nhăn trên trán rất sâu, trong mắt cũng chất chứa sự mệt mỏi.  
Là cậu không tốt, luôn nghĩ rằng tài sản thừa kế của mình ít nhất có thể giúp bố mẹ an hưởng tuổi già, nhưng lại nằm viện khiến họ không ngừng lo lắng.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play