Động tác kéo áo của Tạ Bách Viễn rất nhẹ và kín đáo, nhưng Thẩm Thuần vẫn cảm nhận được. Ánh mắt hắn lướt qua bàn tay đó nhưng không nói gì, ngón tay luồn qua những sợi tóc mềm mại. Khi sấy đến tai, hắn phát hiện một nốt ruồi son nhỏ xíu sau dái tai, rất khó phát hiện, nhưng nó càng rực rỡ hơn khi tai anh đỏ ửng.
Tóc gần khô, Thẩm Thuần tắt máy sấy, cúi người từ phía sau ôm lấy người đàn ông đang hơi ngẩn ngơ, mũi chạm nhẹ vào nốt ruồi son đỏ rực, cơ thể trong lòng hắn hơi cứng lại, rồi lại thả lỏng.
Thẩm Thuần cười khẽ, hôn lên đó, lòng bàn tay Tạ Bách Viễn ướt đẫm mồ hôi, anh rất thích sự thân mật lúc này, nhưng có chuyện không thể không nói: “Tối nay em phải về.”
Trước khi gặp cha mẹ mà không về đêm, rất có thể để lại ấn tượng xấu.
"Em đã nhắn tin với họ rồi, nói là chơi game thâu đêm với bạn." Thẩm Thuần ôm chặt anh nói.
Tạ Bách Viễn có thân hình cân đối, thường xuyên đến phòng gym nhưng không phải để tăng cơ,mà chỉ để nâng cao sức khỏe, ôm qua lớp áo rất thoải mái.
"Chơi game?" Tạ Bách Viễn lẩm bẩm.
"Hội trưởng, nhầm trọng tâm rồi." Thẩm Thuần cúi xuống, nâng cằm anh, lời nói biến mất trong nụ hôn, “Trọng tâm là thâu đêm...”
Rèm cửa vốn có thể ngắm cảnh tuyết đã được kéo lại, gió lạnh từ cửa sổ phòng khách ùa vào, hơi hung hăng, nhưng khi va vào cánh cửa nóng bỏng thì bất lực rút lui.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT