"Tôi..." Thẩm Bạch không biết phải nói thế nào, chỉ biết rằng cả lưng đã bắt đầu đổ mồ hôi “Thiếu gia đừng làm như vậy.”
"Chỉ là bánh nhân thôi mà, sao A Bạch lại sốt ruột thế?" Thẩm Thuần nhìn cậu đang giữ tay mình hỏi “Hay là đang ghen đấy?”
"Không phải." Thẩm Bạch trả lời khó khăn, chỉ có thể lặng lẽ rút tay về và ngồi lại vị trí cũ, trong mắt đã ánh lên vẻ cầu xin.
"A Bạch, ngươi có biết quần áo của bánh nhân này có thể cởi ra không?" Ngón tay Thẩm Thuần chạm vào cổ áo của bánh nhân, nhẹ nhàng kéo ra.
Thẩm Bạch xấu hổ đến cực điểm, lại không thể ngăn cản, chỉ có thể biến mất khỏi chỗ ngồi.
Đang trêu chọc giữa chừng thì người đã biến mất, Thẩm Thuần ngửa mặt nhìn lên xà nhà nói: “A Bạch, xuống đây đi, ta không trêu ngươi nữa.”
Thẩm Bạch co mình trong bóng tối, từ từ xua tan hơi nóng trên mặt, cậu chưa bao giờ nghĩ một con bánh nhân nhỏ bé lại có thể khiến mình xấu hổ đến thế, thiếu gia quả thực là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT