Cơ thể của Thẩm Thuần tuy yếu ớt, nhưng không đến mức không thể đi lại được, có người đỡ thì vẫn có thể bước ra khỏi cửa phòng.
Căn nhà rất lớn, bước ra khỏi cửa, cảnh đình đài lầu các đều thu vào tầm mắt. Trong tiết tháng sáu, tuy ánh nắng chói chang, nhưng không có chút hơi nóng nào, ngược lại làn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hơi mát từ mặt hồ.
"Thiếu gia cẩn thận kẻo bị nắng." Xuân Lan bên cạnh giương ô lên nói.
Thẩm Thuần được hai thị nữ hai bên đỡ lấy, nhìn bề ngoài họ có vẻ yếu đuối, nhưng khi Thẩm Thuần dồn lực vào, cánh tay họ không hề run rẩy.
Sinh ra trong sơn trang, chắc hẳn họ cũng có võ công phòng thân, nội lực cũng không yếu.
Thẩm Thuần không đi xa, chỉ tìm một cái đình bên hồ ngồi xuống, để tránh gió, xung quanh đều buông rèm trúc xuống, rất chu đáo.
Thẩm Thuần nhìn ra xa, theo dòng thời gian hiện tại, Thẩm Bạch vẫn chưa bước ra từ nơi bí mật kia, người chưa ra ngoài, không có tên họ, thậm chí còn không có cả số hiệu. Trước khi ra ngoài, ngay cả trang chủ cũng không thể mở nơi đó, để tránh công sức hơn mười năm đổ sông đổ bể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT