Trước mặt bạn bè, Tạ Bách Viễn chỉ lo lắng, nhưng khi nghĩ đến việc phải đối mặt với bố mẹ của Thẩm Thuần, áp lực đó khiến anh cảm thấy ngột ngạt đến nghẹt thở.
Dù Thẩm Thuần đã nói rằng hắn đã công khai với gia đình, nhưng việc thích nam giới không có nghĩa là họ sẽ hài lòng với anh. Và tình yêu bị phản đối bởi bố mẹ đôi khi sẽ không thể bền lâu.
"Hội trưởng à, thư giãn đi." Thẩm Thuần ôm eo anh từ phía sau, nói, “Trước đâ, khi em công khai , em đã cho bố mẹ xem ảnh của anh rồi. Mẹ em rất thích anh, bà ấy chắc chắn sẽ không phản đối. Bố em trước đây có chút cứng nhắc, nhưng ông ấy là người biết lí lẽ. Gia đình em cũng không quan tâm đến gia thế, bố mẹ em chỉ muốn em tìm một người đàng hoàng, đừng để em suốt ngày chơi bời lung tung. Vì vậy, đừng căng thẳng.”
Giọng nói của hắn dịu dàng đến mức khiến dây thần kinh căng thẳng của Tạ Bách Viễn dần thả lỏng: “Anh lớn tuổi hơn em, lẽ ra những việc này nên do anh chịu trách nhiệm. Thuyết phục bố mẹ em không dễ dàng đúng không?”
"Cũng không khó lắm, nếu không được thì cứ giở trò, dù sao cũng có mẹ em bảo vệ." Thẩm Thuần cười.
Ánh mắt Tạ Bách Viễn không nhịn được hiện lên nụ cười. Bình thường hắn đã rất giỏi trong việc làm nũng và giở trò, anh có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó, nhưng dù vậy, anh vẫn cảm thấy biết ơn: “Cảm ơn em.”
Tất cả đều là vì anh.
"Có gì đâu, người yêu của em phải có những thứ mà người yêu khác có, và cả những thứ mà người khác không có." Thẩm Thuần nói một cách bình thường, nhưng lại khiến Tạ Bách Viễn cảm thấy ấm áp trong lòng.
Người yêu của anh thực sự rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play