Tần Mạc Bạch sững người một chút, cuối cùng cũng nắm lấy bàn tay anh đưa ra.
Thẩm Thuần cầm chiếc ô nghiêng về phía cậu, dắt người đi đến chiếc đình nhỏ không xa.
Bước chân anh nhẹ nhàng, Tần Mạc Bạch gần như nhìn theo dấu chân anh mà đi tới.
Chiếc đình làm bằng ngọc trắng, bị mưa rửa sạch sẽ, lộ ra màu sắc vô cùng đẹp mắt. Tần Mạc Bạch thở phào nhẹ nhõm khi theo Thẩm Thuần vào đình.
Chiếc ô được gấp lại, nước mưa rơi lã chã. Màn mưa bên ngoài mờ ảo, chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào. Những giọt mưa rơi trên cành cây và bông hoa, Tần Mạc Bạch hít một hơi thật sâu, nhìn về phía Thẩm Thuần đứng bên cạnh, cảm thấy cuộc sống yên bình có lẽ chính là cảm giác này.
"Tôi để cái ô sang một bên." Thẩm Thuần buông tay cậu, treo ô lên tay vịn bên ngoài ghế dài.
Ánh mắt Tần Mạc Bạch đuổi theo anh, khi anh quay lại, cậu nhìn thấy vết ướt trên vai áo. Cậu nhớ lại cách Thẩm Thuần che ô lúc trước, đưa tay sờ lên vai anh: “Thực ra không cần phải như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT