Hai người chia nhau một quả táo, hương vị quả thực ngon hơn nhiều so với bình thường, trong thời mạt thế này có thể coi là mỹ vị tuyệt đỉnh. Thẩm Thuần thì không sao, nhưng Bạch Thiền Chân bên cạnh lại muốn nuốt luôn cả hạt.
"Giữ hạt lại, có thể trồng thành cây mới." Thẩm Thuần vội ngăn cản.
"Được." Bạch Thiền Chân nhìn hạt táo trong tay, lật qua lật lại một hạt, vẫn muốn nếm thử.
"Hạt táo đắng." Thẩm Thuần nhìn thấu ý định của cậu.
Bạch Thiền Chân im lặng bỏ tay xuống, cất hạt đi nói: “Ngày mai tôi sẽ đi trồng!”
Muốn dùng hạt táo để trồng thành cây táo, ít nhất cũng phải mất năm năm. Thẩm Thuần vốn nghĩ cậu chỉ nói cho vui, không ngờ ngày hôm sau lại thật sự tìm một chậu hoa để trồng hạt giống vào.
[Chắc là không trồng được đâu.] 521 nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play