Cuối cùng, Địch Diệp Mộc cầm thấu cốt đinh, nhắm vào vị trí giữa lông mày của yêu linh, chuẩn bị đâm xuống. Cùng lúc đó, bên trong nội điện yên tĩnh không một tiếng động, ngoại trừ trận pháp ra còn có thêm một luồng linh lực đang ẩn nấp.
Lãnh Khanh chỉ chờ đến lúc này, Thỏ Lương trong lòng ngực của hắn cũng phát hiện ra, hai người đều hành động cùng một lúc, Thỏ Lương đột nhiên lao ra từ trong lòng của Lãnh Khanh, dùng tốc độ cực nhanh lao vào bên trong trận pháp, một chân đạp vào mặt của “Địch Diệp Mộc”, Thỏ Lương mượn lực để nhảy đến trên người của yêu linh đang bị khống chế, hai móng vuốt chụp vào chỗ thấu cốt đinh, dùng linh lực hút thứ này ra.
Bây giờ “Địch Diệp Mộc” đang tập trung tinh thần, không thể nào ngờ được sẽ xảy ra chuyện như thế, không kịp phòng ngừa, lập tức lui lại vài bước.
Một mặt khác, Lãnh Khanh cũng đã tìm ra được chính xác chỗ linh lực dao động, nơi âm u mà ánh nến không thể soi đến, Địch Diệp Mộc thật sự cũng không đoán được bản thân sẽ bị tập kích bất ngờ, trong lúc phòng thủ đã bị cỏ xanh làm bị thương. Thế nhưng hắn đã khéo léo tránh đi được những điểm yếu hại trên cơ thể, trong nháy mắt đã ẩn nấp phía sau một con rối yêu linh.
Trong lúc Lãnh Khanh đang tấn công, tiểu tiên hạc trong lòng của hắn bất an mà duỗi cái cổ thật dài ra nhìn về hướng của Thỏ Lương, thậm chí, còn đập đôi cánh phạch phạch hai tiếng theo bản năng, rất có dáng vẽ nếu có thể thì sẽ xông lên giúp đỡ.
Lãnh Khanh bực mình đưa tay ra ấn đầu tiêu hạc vào trong lòng, nếu không phải vừa rời khỏi Thỏ Lương, tiểu tiên hạc đã kêu lên không ngừng, thì hắn cũng không cần phải đưa theo một con thế này, mà đặc biệt con là một con đực, giống đực! Dọc đường đi, đã vô số lần Lãnh Khanh âm thầm chuẩn bị vứt bỏ tiểu tiên hạc, nhưng tiểu tiên hạc này lúc nào cũng gào lên quạc quạc quạc, quấn lấy Thỏ Lương. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Ngọn đèn dầu bên trong điện hơi lay động, bên trong ánh lửa, dáng vẻ của Địch Diệp Mộc vẫn giống hệt như trong đèn dẫn hồn, không hề có chút già nua nào, chỉ là ánh mắt của hắn ta lạnh lùng lại thờ ơ, dường như cả người đều toát ra một loại cảm giác bất cần, quả nhiên người này giống với Bộ Nguyệt Quân, đều là người đã từng ly kinh phản đạo, nhưng hai người vẫn có chỗ khác nhau, sự bất cần của Bộ Nguyệt Quân là ngẫu nhiên, còn sự bất cần của Địch Diệp Mộc là không quan tâm đến bất cứ điều gì, dường như ông ta đã thoát ly khỏi thế giới, đứng ở trên đỉnh cao cuộc đời mà nhìn xuống vạn vật bằng thái độ bất cần.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play