Edit: Dứa đại ca
Sau khi thu thập xong thi thể của Bộ Nguyệt Quân, đoàn người lần nữa đi theo Cửu Tố quay trở lại phía bờ bên kia. Bọn họ im lặng băng qua dòng sông chảy xiết, còn chưa hạ xuống đất đã nhìn thấy một bóng người màu đỏ đứng ở bờ sông phía xa xa.
Kể từ sau khi chết, thời gian Tố Y đứng bên sông Nghi Thủy đã không còn bị hạn chế nữa. Đêm nay gió thu hiu hiu thổi qua nhưng Tố Y lại không hề cảm nhận được cái lạnh lẽo của ngày thu se lạnh. Nàng ấy nhìn lên bầu trời đêm, từ phía xa xa nhìn thấy một con rồng đang uốn lượn bay đến.
Tố Y còn chưa kịp kinh ngạc thì đã nhìn thấy Lãnh Khanh và Thỏ Lương, khóe môi của nàng ấy đang muốn nhếch lên, nhưng giống như nghĩ tới điều gì đó, lại chậm rãi hạ xuống.
Đoàn người hạ xuống bên cạnh Tố Y, Cửu Tố cũng hóa thành hình người. Ánh mắt của Tố Y rơi xuống người của Lãnh Khanh, hay nói chính xác hơn là chiếc túi vải đen mà hắn cầm theo.
Lãnh Khanh đặt túi vải xuống mặt đất: “Hắn được tìm thấy ở bên kia bờ sông, đầu của hắn vẫn luôn nhìn về phía bên này, nếu đoán không nhầm thì hắn đã từng đến nơi ước hẹn trong giấc mơ của ngươi, chưa từng thất hứa.”
Tố Y đứng đó một lúc lâu không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào, nhưng nước mắt đã sớm rơi như mưa. Cuối cùng, nàng từ từ ngồi xổm xuống, nhấc tấm vải đen lên, để lộ ra bộ xương cốt phía bên dưới. Nhìn thấy chiếc áo cưới màu đỏ tươi ấy, cuối cùng nàng ấy cũng bật khóc, khóc giống như một đứa trẻ không hề quan tâm đến điều gì, tất cả mọi cảm xúc, tủi thân, nhẹ nhõm, không nỡ, đau đớn đều không còn che giấu được nữa, tất cả đều bùng nổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT