Edit: Trúc Linh
Xác suất Tuyết Chi xuất hiện tại chùa Vạn Phật vô cùng hiếm hoi. Nó cần được nuôi dưỡng bởi một lượng lớn công đức và linh lực, đồng thời phải có tuyết mùa đông tan chảy cùng vị trí thích hợp. Dù có cơ duyên sinh ra, nó cũng thường bị bỏ qua bởi vị trí không mấy nổi bật, cộng thêm vòng đời chỉ kéo dài trong một ngày ngắn ngủi nên khó có ai kịp nhận ra. Chính vì lẽ đó, tư liệu ghi chép về Tuyết Chi trong chùa Vạn Phật cực kỳ ít ỏi. Ngoài Phật chủ, e rằng trong chùa cũng chẳng có mấy ai nhận biết được nó.
Thỏ Lương vuốt vuốt đôi tai dài của mình. Có lẽ vì Tuyết Chi đã xuống bụng rồi nên nàng vẫn khá bình tĩnh. Nếu trước khi ăn mà biết được lai lịch của nó, có lẽ nàng đã ngạc nhiên nghiên cứu một hồi sau đó cẩn thận thưởng thức từng chút một. Nhưng bây giờ, Thỏ Lương chỉ có thể nghiêng đầu hồi tưởng lại hương vị khi nãy. Hồi lâu sau, nàng mới tổng kết được một câu: “Ừm! Tiên thảo ăn cũng ngon phết!”
Tuyết Chi sẽ không gây tác động mạnh đến cơ thể Thỏ Lương, thay vào đó là sẽ ôn hòa nuôi dưỡng nàng, đồng thời hình thành một vòng xoáy linh lực trong cơ thể nàng, như một con mắt linh tuyền không ngừng tuôn trào. Chỉ khi nào Thỏ Lương hấp thụ hoàn toàn linh lực và công đức của Tuyết Chi thì quá trình này mới kết thúc. Dưới sự bồi dưỡng của loại tiên thảo hiếm có này, không chỉ linh lực của nàng sẽ được duy trì ổn định dài lâu, mà còn nhận được sự tăng tiến đáng kể trong khoảng thời gian ngắn.
Quả nhiên, vừa ngồi trò chuyện trên bồ đoàn được một lúc, nàng thỏ nhỏ đã bắt đầu lảo đảo, ngáp dài ngáp ngắn, cuối cùng trực tiếp gục xuống ngủ say. Lãnh Khanh vươn bàn tay thon dài, thuần thục ôm lấy Thỏ Lương, nhẹ nhàng đặt nàng vào lòng, thậm chí còn chu đáo chỉnh lại đôi tai dài cho ngay ngắn.
“Có vẻ như Tuyết Chi đã phát huy tác dụng. E rằng vị tiểu thí chủ này sẽ ngủ một thời gian.” Phật chủ vẫn giữ giọng điệu trầm ổn, chậm rãi, khiến người nghe bất giác tĩnh tâm, rũ bỏ mọi nôn nóng bất an.
Lãnh Khanh hơi cúi người, đưa ra một chiếc hộp ngọc: “A Thỏ đã ăn tiên thảo của quý chùa. Ta có một số linh thảo thượng phẩm, dù không sánh bằng tiên thảo, nhưng cũng rất khó tìm. Xin Phật chủ nhận lấy.” Tuy vẻ mặt hắn vẫn không đổi, nhưng trong lời nói lại lộ rõ sự kính trọng, chứng tỏ người trước mặt có tư cách khiến hắn tôn kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT