Edit: Trúc Linh
Tất nhiên, những điều Mạt Li đã làm không thể thấy kết quả ngay lập tức mà cần một quá trình thẩm thấu cũng như thay đổi dần dần. Sự tái sinh của Lưu Điệp Cốc cũng không thể hoàn thành trong một sớm một chiều. Nhưng với yêu linh, thời gian không phải là vấn đề, bởi vì đây là điều đáng chờ đợi và họ có thể chờ đợi được.
Thành Cẩm Tú phía sau dần chìm vào bóng đêm. Gió đêm mùa đông thổi hun hút, Thỏ Lương từ bờ vai Lãnh Khanh nhảy xuống lòng ngực hắn, rúc vào nơi giao nhau của cổ áo, thò đầu nhỏ ra nhìn một lúc lâu. Cuối cùng, nàng ngáp dài vì buồn ngủ rồi rụt đầu lại, không quên đưa móng nhỏ kéo tai dài của mình vào bên trong áo. Phía trước ngực Lãnh Khanh phồng lên một chút, nhưng Thỏ Lương lăn qua lăn lại một hồi rồi cũng ngoan ngoãn nằm im.
Dưới sự dẫn dắt của Mạt Li, nhóm Lãnh Khanh tiếp tục hành trình đến Lưu Điệp Cốc. Họ men theo dòng Nghịch Thủy cuồn cuộn suốt bốn ngày. Những dãy núi trập trùng phủ đầy tuyết trắng, nhìn đâu cũng thấy một màu trắng xóa. Những dấu vết để lại trên tuyết cũng bị gió lạnh như dao cắt cuốn trôi, mọi thứ lại trở về điểm khởi đầu.
Suốt mấy ngày trời Thỏ Lương chỉ nhìn thấy tuyết. Ban đầu, nàng còn có hứng thú nhảy xuống nô đùa trên nền tuyết, nhưng giờ thì chẳng còn tinh thần nữa, chỉ nằm trong lòng Lãnh Khanh, đếm đi đếm lại số hạt dưa vàng, đếm đến mức đầu óc quay cuồng.
Chiều ngày thứ tư, cuối cùng Mạt Li cũng dừng lại. Nàng ấy đứng trên một sườn núi trông có vẻ bình thường, nơi này không quá cao nhưng phủ đầy tuyết trắng, tựa như một chiếc chăn dày của mùa đông.
Cảm nhận được Lãnh Khanh dừng bước, Thỏ Lương thò đầu ra nhìn quanh, có điều chẳng thấy đâu là phong cảnh sơn thủy hữu tình, tiên cảnh chốn nhân gian trong truyền thuyết gì hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT