Tiêu Mặc nói: “Bọn chúng không chỉ thấy ta tốt, mà còn rất thích ngươi.”
Sở Kinh Lan bình thản: “Ta không cần những cảm nhận dư thừa đó.”
Tiêu Mặc thu tay lại, không vội vã mà bước vài bước: “Tuỳ ngươi, cứ cứng miệng đi Sở sư huynh.”
Tuy nhiên, Tiêu Mặc cũng đã hiểu tại sao trong nguyên tác, Yến Xuân, Sơ Hạ và Mạc Tri chỉ có danh hiệu của Lâm An Học cung.
Sở Kinh Lan đã cho bọn họ vào môn phái với tư cách tán tu, sau đó y gia nhập vào Lục Tông của Vân Đoàn, nhưng chưa bao giờ chính thức lập lên một môn phái riêng, chỉ cần họ không nói, sẽ không ai biết rằng họ từng có một môn phái.
Độ Ách Môn thành lập ở hạ giới, ban đầu chỉ có năm người, chìm ngập trong danh sách rộng lớn mà không ai để ý. Thực ra, Sở Kinh Lan chỉ lấy danh nghĩa môn phái để lấy được thẻ đệ tử lên trung giới, thân phận môn phái chỉ là công cụ, y không có ý định phát triển môn phái chính thức. Sau này, Độ Ách môn chắc cũng không tuyển thêm đệ tử.
So với Lâm An Học cung và Lục Tông của Vân Đoàn, những đại môn phái khổng lồ, Độ Ách môn chỉ là một vỏ bọc trống rỗng, chẳng là gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play