Sở Kinh Lan nhạt nhẽo liếc nhìn khuôn mặt còn vương nét thanh xuân của cậu, dùng ánh mắt vô hình đánh giá lời cậu nói. Cậu nói cứ như thể mình đã già lắm rồi vậy.
Mấy ngày này, Yến Xuân và Sơ Hạ vẫn chưa nhập môn, nhưng theo đúng tiến độ điều tức luyện tập, thể chất đã cải thiện không ít, Mạc Tri tiến bộ ổn định, tốc độ không nhanh không chậm, rất bình thường, đã biết thêm được vài chữ.
Đồ đạc không nhiều, rất nhanh đã thu dọn xong. Họ trở về sớm, lúc trả lại phòng còn được chút linh thạch, Tiêu Mặc quyết định cho mấy đứa trẻ làm tiền tiêu vặt, Sở Kinh Lan không phản đối.
Mấy đứa nhỏ rất nhanh đã thu dọn xong đồ đạc, nhưng Tiêu Mặc và Sở Kinh Lan không dẫn chúng về trang viên, vì giờ họ cần đến gần Lâm An học cung để chiếm chỗ. Nhưng trước khi ra khỏi thành, họ định dẫn mấy đứa nhỏ ra ăn một bữa ngon.
Dù sao có tiền rồi, không cần ngày nào cũng ăn bánh bao trắng, có thể ăn thỏa thích!
Họ rộng rãi đi đến tửu lâu tốt nhất trong thành. Tiêu Mặc và Sở Kinh Lan vẫn đeo mặt nạ, nhưng mặt nạ trên mặt Sở Kinh Lan đã đổi sang một cái khác, vì người đeo mặt nạ Kim Vũ là một "Nguyên Anh", trong khi Sở Kinh Lan chỉ là một tu sĩ luyện khí, không thể để người khác liên hệ hai người với nhau.
Sở Kinh Lan ban đầu định đổi lại mặt nạ sắt, nhưng Tiêu Mặc lại đưa cho y một chiếc mới. Lần này, mặt nạ cũng màu bạc giống Tiêu Mặc, mặt nạ Tiêu Mặc là hoa văn tinh tế, còn của Sở Kinh Lan là hình thú quý. Kiểu dáng khác nhau nhưng đều tinh xảo đẹp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play