Sở Kinh Lan thương lượng với một ông chủ tiệm ăn về bữa ăn cho mấy ngày sắp tới, bảo hắn mang đến biệt viện. Sáng sớm hôm sau, Tiêu Mặc và Sở Kinh Lan lại ra ngoài tìm người. Vì hôm qua đã tìm được Mạc Tri trong đám ăn xin, hôm nay hai người lại phân công, Sở Kinh Lan đi đến các nha hành, còn Tiêu Mặc đi tìm qua các tụ điểm ăn xin trong thành xem có tìm được ai nữa không.
Dù sao cậu có thể phi hành, nên dù có đi đâu thì cũng không phải vấn đề, rất thuận tiện. Nhưng có lẽ vì chiến lợi phẩm ngày đầu quá phong phú, ngày thứ hai dù cả hai người tìm cả ngày, lại không thu được gì.
Ba đứa trẻ có tư chất tốt nhất đã đứng trước mắt, những kẻ quá kém cỏi chắc chắn không lọt vào mắt xanh. Khi Tiêu Mặc và Sở Kinh Lan gặp lại nhau, cậu nói: “Ta đã xem qua các tụ điểm ăn xin lớn trong thành, không có ai đáng để chọn cả, hiện tại chỉ còn những kẻ tạp nham, bây giờ chỉ có thể trông chờ vào vận may.”
Ví dụ như Mạc Tri, gặp cậu ta chẳng qua là do may mắn.
Sở Kinh Lan nói: “Trong Vị thành chỉ còn một nha hành nhỏ ở Tây thị là chưa đi qua.”
Thật ra nha hành thường xuyên có người mới được đưa tới, nhưng Sở Kinh Lan không thể mãi ở dưới Hạ giới, nơi này không có gì có thể giúp y hồi phục tu vi, vì vậy y chỉ định bảy ngày để tìm người.
Hai người trở về nhà, thấy ba đứa trẻ đang ở trong sảnh, trên bàn đặt hộp cơm của tửu lâu gửi tới. Mạc Tri đang nhìn chằm chằm vào hộp cơm nuốt nước bọt, trên bàn còn có giấy trải ra, vừa là bàn ăn vừa là bàn học, Sơ Hạ cầm bút nhẹ nhàng gõ lên đầu Mạc Tri: “Này, nhìn chữ đi, chưa đến giờ ăn cơm đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT