Trong gian khách xá của Diệu Nhật Tông, chiếc giường không chỉ rộng rãi mà còn vô cùng chắc chắn.
Tiêu Mặc trở mình trên giường, ngay lúc đó, Sở Kinh Lan từ bên ngoài mang theo hộp thức ăn của Diệu Nhật Tông trở về.
Việc chữa trị thần thước quả thực đã có bước tiến vượt bậc đáng kinh ngạc. Dù không cần dùng xích trói, Sở Kinh Lan giờ đây cũng có thể tạm thời rời xa Tiêu Mặc, đi một khoảng từ phòng ngủ tới phòng bếp của Diệu Nhật Tông.
Khoảng cách cũng không quá xa, dù các tu sĩ bình thường đều bế quan nhịn ăn, nhưng để thể hiện lòng hiếu khách, Diệu Nhật Tông vẫn sắp xếp các khu bếp tạm gần nơi ở của khách. Nếu có nhu cầu, mọi người có thể tự đến đó lấy thức ăn.
Nhà bếp chỉ cách chừng ba trăm đến năm trăm mét, nhưng đối với Sở Kinh Lan mà nói, việc tách Tiêu Mặc ra ở khoảng cách như vậy quả thực là điều không dễ dàng.
Cảnh tượng này, khi y đẩy cửa bước vào, mang theo hộp thức ăn, làm Tiêu Mặc bất giác như trở về những ngày ở Ánh Nguyệt Tông năm xưa.
Chiếc giường chắc chắn có thể chịu được được những giày vò đêm qua, thân thể tu sĩ cũng không phải quá yếu đuối nhưng cảm giác uể oải lười biếng trên người Tiêu Mặc vẫn chưa tan biến hoàn toàn. Cậu biếng nhác đứng dậy, mặc y phục rồi đi tới bên cạnh bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT