Lục lão gia gia và đại gia gia sau khi nghe được những lời của Diệp Vũ Đồng nói thì cảm thấy đứa nhỏ này thật sự hiểu chuyện! Và nàng rất giống với phụ thân mình khi ông ấy còn nhỏ.
Hai người bọn họ đến đây chuyến này, cũng không phải chỉ vì bát mì cao lương này.
Mà đơn thuần chỉ vì lợi ích của một gia đình, cho nên mới qua đây để quản chuyện này.
Sau một ngày dài đi đường, bọn họ đã mệt mỏi nằm đó và không muốn cử động, thế là còn ai lại muốn lo lắng về chuyện này nữa kia chứ?
Diệp Trương thị đau lòng đến mức nhỏ máu, hơn nữa còn hận không thể đi tát cho Diệp Vũ Đồng mấy cái.
Đứa nha đầu chết tiệt này, nếu ngươi muốn đa tạ người ta, thì tự mình lấy đồ của mình đi, sau lại lấy lương thực của nhà ta chứ? Đúng thật là biết của người phúc ta rồi.
Diệp Vũ Đồng nhân lúc bà ta không chú ý, lại đổ ra thêm một cái bát nữa, sau đó còn cười mà nói: “Suýt chút nữa thì đã quên cho Vĩnh Xương thúc rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT