Bà kéo tay Diệp Minh Hiên và Diệp Vũ Đồng lại, đôi mắt đỏ bừng lên, nói: “Thím xem mấy đứa nhỏ này đi, từ khi còn bé là đã phải làm việc cả ngày lẫn đêm, chưa được ăn bữa nào no, cũng chưa được mặc bộ đồ mới nào! Lúc ra ở riêng, chúng ta có đòi cái gì đâu, chẳng lẽ như vậy còn chưa phải là rộng lượng sao?”
Diệp Chu thị bị Lý Văn Tú trách cứ thì có hơi mất mặt, nhưng hôm nay bà ta lại được lão tỷ muội giao phó, nên không thể bỏ được.
Bà ta thở dài đáp: “Tam thẩm biết ngươi là đứa nhỏ ngoan, nhưng bây giờ không phải cha ngươi đang bị bệnh sao? Đi không nổi, trong khoảng thời gian này ăn uống thì kém, thân thể thì suy nhược, nên Nhị đệ và Tam đệ của ngươi muốn thương lượng với ngươi về chuyện này.”
Lý Văn Tú bất lực đáp: “Tam thẩm, ta cũng muốn lắm, nhưng thật sự không làm được gì cả, tiền ta kiếm được những năm gần đây đều ở trong tay cha và nương rồi chứ đâu!
Tiền để mua mấy cân mì cao lương này ở thành Tần Châu cũng là vay của Quế Lan.”
Diệp Chu thị thấy nói mãi nhưng Lý Văn Tú cứ không nghe, có hơi tức giận, giọng điệu khó chịu: “Văn Tú, làm tiểu bối, dù có khó khăn tới đâu cũng không được bất hiếu với trưởng bối.”
Diệp Vũ Đồng định lên tiếng cãi lại bà ta thì Lý Văn Tú đã ngăn nàng lại, rồi bà lạnh giọng nói: “Tam thẩm, nếu chuyện đã tới nước này rồi thì đừng giấu diếm nữa, ngươi nói cho rõ ràng ra đi, nhà ngươi muốn ta hiếu kính bao nhiêu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play