Nhưng người đó hỏi sai người rồi, cô ta cũng tò mò đây.
Chỉ là cô ta đã sớm đoán được, chắc chắn là mang theo không ít phí xuất ngũ trở về, nếu không thì tại sao Kiều Niệm Dao lại hào phóng cho cô ta thịt gà và đường đỏ như vậy?
Còn không cần nhà mình nộp thuế ruộng, lúc bác ba Tống đưa đồ lại đây, cũng đều không cần.
Này vừa thấy liền biết là có của cải.
Nhưng rốt cuộc là có bao nhiêu đây? Có lẽ là con số mà người khác cũng không dám nghĩ tới nhỉ?
Chỉ là người có phản ứng lớn nhất, vẫn là Ngô Mỹ Lan và Chu Tiểu Sơn.
Chu Tiểu Sơn còn có chút oán trách Ngô Mỹ Lan: "Đã nói là 15 cân lương thực, chẳng sợ lấy 15 cân bắp cũng còn tốt hơn em lấy 15 cân khoai lang đó!"
Tuy Ngô Mỹ Lan cảm thấy chuyện đó mất mặt, nhưng cũng không hối hận: "Dù sao em cũng đã lấy rồi, bây giờ anh nói thì có tác dụng gì nữa? Lại nói tiếp, cho dù có mang gần một nghìn trở về, thì cũng có liên quan gì đến nhà chúng ta sao? Hiện giờ anh ta nằm trên giường không đứng dậy nổi, số tiền chẳng lẽ không giữ lại để nuôi con hay sao? Em cũng không trông mong vào việc sau này nhà chúng ta có được lợi lộc gì, chỉ cần sau này không tìm tới cửa tới, thì em cũng đã cảm ơn trời đất rồi!"
"Làm gì xấp xỉ tới một nghìn được, mấy thứ khác chẳng lẽ không tiêu tiền sao, cưới vợ tiêu nhiều tiền như vậy, có lẽ đã đào hết của cải rồi đúng không? Mấy năm nay không trở về, có lẽ cũng tiết kiệm được chút ít, nhưng cũng không có bao nhiêu, cao lắm là ba năm trăm thôi." Chu Tiểu Sơn suy đoán nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play