Nam nhân ấy có gương mặt tuấn mỹ, sườn mặt nhìn nghiêng cũng toát lên vẻ lạnh lùng băng giá. Người ta thường nói, đàn ông môi mỏng là kẻ vô tình và cũng là kiểu người tàn nhẫn nhất.
Cố Nguyên ngồi xổm xuống, nhìn Lục Cẩm Thành thật lâu, lại không khỏi cảm thán — sao Lục Cẩm Thành lại lợi hại đến vậy, đến cả việc sửa xe cũng biết làm.
Như thể nhận ra ánh nhìn chăm chú của thiếu niên, Lục Cẩm Thành khẽ nâng mí mắt, giọng nói lạnh nhạt, không rõ cảm xúc:
“Thiếu gia vẫn nên ngồi yên trên xe, nếu không sẽ bị cảm lạnh, không tốt đâu.”
Cố Nguyên bị ánh mắt lạnh lùng kia quét qua, trong lòng hơi hơi chột dạ. Cậu siết chặt nắm tay, lấy hết can đảm nói:
“Tôi là thiếu gia. Là thiếu gia thì lời nói hay việc làm, anh đều không được phép nói ra nói vào.”
Trước mặt là một tiểu thiếu gia trợn tròn mắt, khuôn mặt phúng phính còn mang chút non nớt, trẻ con.
Lục Cẩm Thành khẽ dừng ánh mắt trên khuôn mặt ấy một lúc.
Cố Nguyên bị hắn nhìn đến bối rối, trong lòng có chút hoảng loạn, không nhịn được mở miệng:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play