Ngoài cửa, Phùng Hạo dường như đã mất kiên nhẫn, liền cất giọng gọi:
“Cố Nguyên, có phải là cậu không? Mau ra đi.”
Cố Nguyên lập tức căng thẳng, vội vàng nắm lấy vạt áo thiếu niên, đôi mắt đen láy trong bóng đêm ánh lên vẻ hoảng loạn.
Chu Trạch nghiêng mặt, cúi đầu, giọng điệu lạnh nhạt:
“Yên tâm, cậu ta không dám đá cửa xông vào đâu.”
Cố Nguyên nước mắt lưng tròng. Rõ ràng vừa rồi Chu Trạch đã hôn cậu rất lâu, vậy mà bây giờ còn muốn bắt nạt cậu. Tuy rằng khi nãy bị hôn có chút thoải mái, nhưng cậu vốn không thích bị hôn.
Phùng Hạo nghe bên trong không có ai đáp lời, càng thêm chắc chắn đó là Cố Nguyên. Hắn bực bội nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play