Đêm giao thừa, vốn là thời gian cả nhà đoàn viên, nhưng hai nhà Dung, Lâm tìm Dung Ức đột ngột mất tích đã tìm khắp cả thành, mà lúc này người bọn họ tìm đã bị Tô Thần mang tới một sơn cốc xa xôi và người thường khó tới gần được.
Hàng mi dài như lông vũ của Dung Ức chớp động hai lần, ngón tay hơi giật, sau đó mới chậm rãi mở mắt ra.
“Thiếu phu nhân, cô tỉnh rồi?” Giọng nói trong trẻo như hoàng oanh vang lên bên tai, Dung Ức nhìn sang nơi giọng nói kia truyền tới, nhìn thấy một thiếu nữ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt nàng ta tròn tròn, đôi mắt bồ câu ngập tràn sự hiếu kỳ, mặc áo gai vải thô.
Đầu óc của Dung Ức vô cùng thanh tỉnh trước nay chưa từng có, chẳng hiểu sao trí nhớ trong khoảng thời gian trước đều hiện ra đầu, chỉ là vì sao nàng lại xuất hiện ở đây, thiếu nữ trước mặt này là ai, nàng không có một chút ấn tượng nào, còn nữa, nàng trở thành thiếu phu nhân từ bao giờ? Nàng nhớ nàng vẫn chưa thành thân với Lâm Tử Khác mà. Nàng vuốt trán, nghi ngờ có phải bản thân lại thiếu mất một đoạn trí nhớ nào không.
“Thiếu phu nhân?” Thiếu nữ thấy nàng vuốt trán, cho rằng nàng lại không thoải mái, khẽ lên tiếng gọi, nghĩ tới việc có nên gọi thiếu chủ tới hay không.
“Cô gọi ta?” Dung Ức ngước mắt hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT