Nói xong chuyện y phục cũ, trong viện lại rơi vào im lặng.
Ngồi đối mặt với Tiêu nhị gia gần như vậy, Đồng Tuệ thực sự không được tự nhiên, cũng may không chờ nàng tìm cái cớ về phòng, Tiêu nhị gia đã cáo từ trước, vịn cửa từ từ đứng lên, chống một cây gậy cũ nhị ca tìm được trở về phòng.
Chờ mẫu thân đưa xong cơm trở về, trong nhà có thêm người, Đồng Tuệ cũng được thả lỏng.
Chạng vạng, cha con Tống gia nhà bên cơm nước xong, Tống Tri Thời vẫn như trước mang hộp đồ ăn, bát đũa sang trả, thấy Tiêu Chẩn ngồi ở cửa sương phòng, Đồng Hữu Dư, Đồng Quý, Đồng Thiện mỗi người một chiếc ghế nhỏ ngồi vây quanh dưới mái hiên, giống như đang nghe Tiêu Chẩn kể chuyện gì đó.
Làm hàng xóm đã sáu năm, sau khi lên tiếng chào hỏi ba người họ, y tiếp tục nhìn về phía Tiêu Chẩn.
Tống Tri Thời thong thả bước tới, nghe được vài câu, biết được Tiêu Chẩn đang kể chuyện chiến sự.
Đồng Hữu Dư nhập ngũ năm đầu tiên đã bị thương được trở về nhà, gần như không trải qua đại chiến thực sự, hiện giờ thái bình, ông ấy lại thích nghe Tiêu Chẩn kể những chuyện này, dường như là nghe kể chuyện sách vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT