Khi Đồng Tuệ còn vùi ở trong lòng huynh trưởng, Đồng Quý cùng với chú thím đã ra bên ngoài đón Tiêu Chẩn, dù gì cũng không thể để Hoàng đế bệ hạ một mình đứng ở bên ngoài được.
Dù cho Tiêu Chẩn chỉ mặc thường phục, vợ chồng Đồng Hữu Dư gặp vẫn muốn hành đại lễ.
Tiêu Chẩn đỡ lấy nhạc phụ, nói: “Tiểu Mãn lâu lắm chưa được gặp đại ca, tối nay để nàng ấy ở lại nhà ăn cơm đi, trẫm cũng rất nhớ Thừa Tổ, Di Ninh, nên về cung trước, tối muộn lại đến đón Tiểu Mãn.”
Hắn ở lại đây, sẽ chỉ làm cả nhà nhạc phụ không cách nào an tâm ôn chuyện.
Đồng Hữu Dư ở trước mặt con rể Hoàng đế rất câu nệ, ngàn ân vạn tạ, Tiêu Chẩn và nhạc mẫu Chu Thanh trao đổi ánh mắt bất đắc dĩ, lên xe rời đi.
Nhìn xe ngựa dần dần đi xa, Chu Thanh cảm khái nói: “Chắc chắn là Hoàng thượng nhắc nhở A Mãn ăn mặc như thể cô nương, thật là có tâm.”
Khi cháu trai lớn phải lên chiến trường, con gái mới mười hai tuổi, còn chưa hoàn toàn nẩy nở, ăn mặc kiểu dân nữ còn có thể nhìn ra bóng dáng trước kia, nếu cứ mặc trang phục sang trọng mà từ trong cung ra đây, hơn nữa với khí độ của con gái hiện giờ, cháu trai lớn chắc chắn cảm thấy xa lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play