Chúng quan viên bị Tiêu Chẩn khuyên đi về cả rồi, cảm xúc của Hạ thị vừa rồi mới sôi trào cũng đã nguội lạnh, ở bên ngoài còn bị ánh mắt trượng phu ngăn lại, vừa vào phủ Quốc công, Hạ thị bèn mềm nhũn gục vào trong lòng trượng phu, đau lòng khôn xiết: "Lão nhị ngốc, nếu nó không muốn làm, cho mình ..."
Tiêu Thủ Nghĩa vội vàng bịt miệng bà ta lại, nửa ôm nửa kéo bà ta vào trong, mãi đến đi đến vào tịnh phòng bên trong cùng, ông mới hạ giọng trách mắng: "Mình cho đây là chọn Lý chính trong thôn đấy à, mà bản thân không làm còn có thể nhường cho người khác trong họ làm?"
Hạ thị xụi lơ mà ngồi vào một chiếc ghế bên cạnh, phờ phạc ỉu xìu nói: "Tùy mình thích nói thế nào thì nói, dù sao tôi cũng đang nẫu ruột nẫu gan đây, có khác gì người ăn xin vừa nhặt được một con gà nướng còn chưa kịp cho vào mồm đã bị người khác cướp đi rồi, cả người khó chịu."
Tiêu Thủ Nghĩa nhìn vợ thất vọng tới nhường này, lại bật cười: "Yên tâm, không ai cướp được vị trí hoàng thẩm của mình đâu."
Hạ thị ngẩng phắt đầu lên.
Tiêu Thủ Nghĩa chọc chọc gáy bà ta: "Nghĩ một lát xem lúc trong thôn chọn Lý chính, chẳng phải Tôn Hưng Hải kia cũng khiêm tốn vài lần từ chối mới tiếp tục làm, mình còn thấy bực bảo ông ta cứ giả vờ giả vịt, hiện giờ sao không nhìn ra lão nhị cũng chỉ nói lời khiêm tốn ngoài miệng thôi?"
Luận của cải, nhà họ Tiêu còn mạnh hơn nhà họ Tôn, ông cụ Tiêu lại xuất thân Thiên hộ, hoàn toàn có tư cách tranh chức Lý chính trong thôn nhất, nhưng ông cụ Tiêu không muốn ra mặt, con dâu như bà ta vừa oán trách ông cụ Tiêu, vừa không chịu nổi mấy lời vờ khiêm tốn Tôn Hưng Hải nói trước mặt người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT