Chờ Lỗ Cung cưỡi ngựa bôn ba hơn bốn mươi dặm, rốt cuộc thuyết phục được toàn bộ quân Ngự Tiền đóng ở tám cửa thành đầu hàng, lại chạy tới ngoài cổng Đoan Môn, cơ bản văn võ bá quan trong thành cũng đều đến đông đủ.
Lỗ Cung vội vã mồ hôi đầy đầu, xuyên qua chúng quan viên nhìn về phía trước, trong ánh lửa tầng tầng lớp lớp không tìm được bóng dáng Tiêu Chẩn, mà lại thấy một thi thể trước.
Bước chân Lỗ Cung khựng lại.
Tiêu Thiệp thấy ông ấy nhìn chằm chằm Phạm Chiêu, hừ một tiếng: "Hắn muốn giết nhị tẩu ta, bị chúng ta giết ngược lại!"
Mũi tên nhọn xuyên qua cổ Phạm Chiêu vẫn còn nguyên.
Trong lòng Lỗ Cung sau khi bi thương qua đi, lại trào ra một cảm giác nực cười hoang đường, Phạm Chiêu chỉ lo canh chừng Tiêu Chẩn ở bên ngoài, thậm chí còn muốn lấy nữ quyến nhà họ Tiêu đi uy hiếp Tiêu Chẩn, bao gồm cả ông ấy cũng cho rằng người giết Phạm Chiêu tất là Tiêu Chẩn còn ở ngoài thành nên còn đi cầu xin thay Phạm Chiêu, kết quả căn bản không cần Tiêu Chẩn ra tay, Phạm Chiêu lại chết ở trong tay nữ tử mà gã vốn xem thường nhất.
Ngụy Kỳ đi tới, bên ngoài quan phục còn khoác một áo tang màu trắng, trước mặt chúng quan viên mạnh mẽ vạch tội: "Phạm Chiêu hạ độc Hoàng thượng, giả tạo thánh chỉ ý đồ soán vị, chết chưa hết tội. Gian thần tặc tử bậc này, Lỗ Quốc công không cần phải nhớ tình xưa, vẫn nên nhanh chóng đi chiêu hàng quân Ngự Tiền trong cung đi, tránh cho bọn họ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, lại tăng thêm thương vong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play