Quách Hoàng hậu mất, Hưng Bình Đế liên tiếp không lên triều năm ngày, ngày thứ sáu cũng không có ý định xử lý chính sự, chỉ ở trong điện Thái Cực, không muốn đi đâu cả.
Mấy vị văn võ đại thần được trọng dụng nhất thay phiên nhau khuyên nhủ, Hưng Bình Đế đều để ngoài tai.
Sáng sớm ngày thứ bảy, Ngụy Kỳ một mình cầu kiến Hưng Bình Đế, quỳ ở bên ngoài hai khắc mới được triệu vào.
Khi Thái tử quỳ đến ngày thứ ba thì ngã bệnh, Hưng Bình Đế quyết định để cho đứa con trai phế vật này ở Đông cung dưỡng bệnh, đừng có tới làm chướng mắt ngài.
Lưu công công đóng lại cửa điện từ bên trong, đứng sang một bên, cụp mắt yên lặng chờ.
Mà Ngụy Kỳ nhìn Hưng Bình Đế, người gầy sọp đi so với mấy ngày trước, hai mắt vô thần râu ria xồm xàm, tiều tụy sa sút giống như biến thành một người khác.
Ngụy Kỳ rơi lệ, quỳ gối trước mặt Hưng Bình Đế nói: "Hoàng thượng, nếu nương nương trên trời có linh, nhìn thấy ngài như vậy, nương nương sẽ đau lòng biết bao nhiêu? Ngài muốn để cho nương nương ở bên kia cũng không được sống yên ổn chăng?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play