Ăn cơm sáng xong, Tiêu Mục, Tiêu Thủ Nghĩa, Tiêu Thiệp đi Nam doanh, Tiêu Diên xin nghỉ dài hạn để dời phần mộ của nhà nhạc phụ về, còn phải mấy ngày nữa mới quay lại.
Tiêu Ngọc Thiền đang định dẫn Tề Diệu sang Hầu phủ bên cạnh đi học.
Lâm Ngưng Phương liếc thấy trán Tề Diệu có một chỗ hơi sưng đỏ, hỏi nàng ta: "Trước đều để Kim Bình đưa Diệu ca nhi đi, sao hôm nay lại là muội muội đưa đi?"
Tiêu Ngọc Thiền nhìn con trai, nói: "Tam tẩu yên tâm, ta chỉ sang hỏi cho rõ ràng, thật sự là tự Diệu ca nhi ngã, ta chắc chắn sẽ không đổ oan cho người khác."
Tề Diệu sáu tuổi có hơi cuống: "Là con tự ngã mà, mẹ đừng đi hỏi nữa."
Tiêu Ngọc Thiền biết đứa bé lớn bằng từng này bắt đầu chú ý thể diện, nghĩ ngợi một chút, thỏa hiệp nói: "Được, mẹ không đi, vậy con tự đi đi, ngoan ngoãn nghe tiên sinh giảng bài."
Tề Diệu vui vẻ, tự giác đi theo sau nha hoàn Kim Bình ra bên ngoài, khi bước qua ngưỡng cửa còn quay đầu lại nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play