Hàn Tông Bình đã biết từ trước, nếu như đại quân tấn công Thái Nguyên, Đậu Quốc cữu nhất định sẽ để Thạch Châu phát binh trợ giúp.
Cho nên, Hàn Tông Bình vừa mới đến Hãn Châu đã cùng Tiêu Mục suất lĩnh Hữu Đường quân lần lượt tấn công Hãn Châu, thành Tương dồn dập, chỉ muốn để Đậu Quốc cữu sốt ruột, quyết định trước khi Lỗ Cung đến để viện binh của Thạch Châu đến huyện Tuyền.
Từ tối hôm Hãn Châu, thành Tương đều thuộc về phe mình, Tiêu Chẩn, Triệu Cẩn đã lần lượt suất lĩnh năm ngàn kỵ binh dưới trướng xuất phát, từ phía Bắc huyện Tương đi đường vòng đến phía Đông huyện Đài thuộc địa bàn nhà mình, vẫn theo đường xuôi Nam đuổi theo đại quân của Lỗ Cung. Sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn trong thời gian ngắn ngủi lại vượt qua đại quân Lỗ Cung tới gần huyện Tuyền trước. Nhưng mục tiêu của hai người họ chẳng phải là công thành, cho nên căn bản cũng chẳng cần tới gần huyện Tuyền, rẽ vào con đường nhỏ ở hướng Đông núi Tiên Đài, lại từ núi Tiên Đài xuôi Nam, chặn trước bảy vạn viện quân của Đậu Đức Xương mai phục tại đoạn núi non trùng điệp bên ngoài Nương Tử quan.
Khó trách Đậu Đức Xương không đoán được Hàn Tông Bình sẽ phái ra kỵ binh như vậy, đã sắp xếp đại quân của Lỗ Cung tới huyện Tuyền trước, ở Hãn Châu Hàn Tông Bình lại tự mình đánh một trận khí thế ngất trời như thế, bước tiếp theo chắc chắn là đánh thẳng tới Thái Nguyên, vậy mà lại còn có thể phái kỵ binh đi vòng qua bao nhiêu đường núi như vậy, hơn nữa thực sự còn đoạt trước tiên cơ của mình, lẻn vào khu rừng núi này?
Đậu Đức Xương ấm ức quá, Triệu Cẩn cũng nghẹn một cục tức, đoạn đường này của bọn họ dễ đi lắm đấy à? Chỉ có đường núi để đi, mà đường núi thì dốc đứng, không phải bọn họ cưỡi ngựa, mà là bọn họ vừa dắt vừa đẩy ngựa đi qua, cho dù gặp phải đoạn đường dốc thoải có thể cưỡi ngựa đi chậm, nhưng suốt đoạn đường đều là đường núi gập ghềnh liên tục xóc nảy ba bốn ngày, mông của y cũng sắp nứt thành hai nửa rồi.
Đây là quân vụ thân là chỉ huy kỵ binh y phải làm, Triệu Cẩn rất phấn khởi vì mình đã hoàn thành, nhưng y cũng muốn phát tiết cái nỗi uất nghẹn kia ra!
Chỉ một chiêu đã ép Đậu Đức Xương ngã xuống ngựa để thủ hạ trói lại, Triệu Cẩn lập tức vọt vào đường núi giết địch!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT