Chứng kiến dáng vẻ tiêu tiền như nước của con gái, mí mắt Thẩm Hoài Sơn giật giật: “Mỹ Vân, đừng nói với cha là ngày thường ở đơn vị đồn trú con cũng tiêu tiền như thế này đấy nhé.”
Thẩm Hoài Sơn dám thề, ông chưa từng thấy đứa trẻ nào giống như con bé Mỹ Vân nhà mình cả.
Thẩm Mỹ Vân ngạc nhiên: “Sao có thể thế được ạ.”
Cô ôm cánh tay Thẩm Hoài Sơn, cười tủm tỉm nói: “Cha, cha nghĩ con ngốc lắm à? Con chỉ hào phóng như vậy trước mặt cha và mẹ của mình thôi.”
Đổi sang người khác xem, liệu con có hào phóng được như vậy không chứ?
Nghe vậy, lòng Thẩm Hoài Sơn như uống mật, ngọt lịm, nhưng đang lúc ngọt ngào, ông lại véo tờ năm trăm tệ, đột nhiên hỏi: “Con đưa cho mẹ chưa?”
Đối phương vừa mở lời, Thẩm Mỹ Vân đã biết tỏng ý ông rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play