Lúc này Trương Dịch đã hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện.
“Ồ, thì ra là vậy! Dì lại hiểu theo cách đó.” Anh gật đầu. “Thế nhưng, chuyện này có phải có gì hiểu lầm không?” Anh cúi đầu nhìn dì Lâm, đối diện với ánh mắt thù hận của dì ta. Sau đó Trương Dịch hạ giọng, trầm ngâm nói: “Thật ra con người tôi ấy mà, miệng cứng lòng mềm nhất.”
“Tôi làm sao có thể nhẫn tâm nhìn một đứa trẻ sống sờ sờ đau đến chết chứ?”
“Cho nên sau này, tôi đã đến nhà dì để đưa thuốc.”
Dì Lâm mở to mắt: “Mày nói bậy bạ!”
“Không không không, tôi thật sự không nói bậy bạ. Tôi đã đến nhà dì, dì nghĩ kỹ lại xem. À, đúng rồi, lúc đó dì quá chuyên tâm, có khả năng là quên mất.” Ánh mắt Trương Dịch toát ra một tia tiếc nuối.
“Thật ra lúc đó Tiểu Hổ vẫn còn sống, tôi rõ ràng nhìn thấy ngực nó vẫn còn cử động.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play