"Gần đây thằng nhóc này liên tục phá án lớn, tỉnh cũng quan tâm, tôi cũng tò mò, cậu ta lại gặp phải vụ án gì."
Không chỉ ông ấy tò mò, ngay cả Lộ cục trưởng cũng muốn qua xem một chút. Chỉ là ông không phải La Chiêu, không phải vụ án nào cũng có thể tùy tiện xuất hiện tại hiện trường. Nếu là trọng án, ông đi có thể thể hiện sự coi trọng, đồng thời có thể đốc thúc cấp dưới nhanh chóng dốc toàn lực phá án. Nhưng lỡ như là c.h.ế.t ngoài ý muốn thì sao, ông qua đó làm gì, đi làm trò hề à?
Sau hai mươi phút, một chiếc xe Santana dừng lại ở nơi không xa đầu hẻm, vì không muốn phá hỏng hiện trường ở đây, La Chiêu xuống xe trước.
Lúc bọn họ đến, hai bên hẻm đã xuất hiện không ít người tò mò, ít nhất cũng có ba bốn mươi người, nhưng những người này đều bị dải vải đỏ hai bên và dải băng phong tỏa của cảnh sát chặn ở bên ngoài. Bên ngoài có cảnh sát ở đồn cảnh sát gần đây đến trước để duy trì trật tự.
Trên dải lụa đỏ còn in khẩu hiệu: Môi trường liên quan đến hàng triệu gia đình, trách nhiệm nằm ở mỗi người.
Dải vải này chắc là được kéo từ một nơi treo khẩu hiệu tuyên truyền nào đó, nhìn Lâm Linh đang vẫy tay với anh ấy từ xa, La Chiêu thầm nghĩ trong lòng, hẳn là kiệt tác của cô gái nhỏ này.
Diêu Ngọc Lan há hốc mồm, nhìn đội trưởng cảnh sát hình sự quen thuộc chào hỏi con gái mình, còn ân cần hỏi thăm cô, nghi ngờ trong lòng bà càng lớn.
Từ lúc Lâm Linh nhất quyết ở lại, đến khi cô tháo dải băng tuyên truyền trên cây ven đường, chặn xung quanh nơi xảy ra sự việc, bà càng mơ hồ.
Hành động của Lâm Linh, tuyệt đối không giống một nữ sinh mười bảy tuổi bình thường. Đối mặt với người chảy khá nhiều máu, nghi ngờ là thi thể, người bình thường làm sao có thể bình tĩnh như vậy? Hoặc là tâm lý đặc biệt ổn định, hoặc là đã trải qua rất nhiều chuyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT