Edit: QuiinYue
***
Cuộc đối thoại giữa Tôn Văn và bé gái không ai có thể nhìn thấy được. Ông Hoàng có hiểu biết chút ít, nên thấy trên người Tôn Văn có một chấm đen nhỏ, nhưng ông không biết đó là một bé gái và cũng không nghe được lời cô bé nói.
Trong mắt người ngoài, Tôn Văn một mình lắc lư đầu, cười hì hì với Quý Mộc Miên và bé Mị Linh, trông rất đáng sợ.
Ánh mắt Quý Mộc Miên chuyển sang người mẹ của Tôn Văn, rồi nhìn sang bà Tôn, nói: "Hôm nay là thứ Hai phải không. Con dâu bà không phải đi làm à?"
Nghe vậy, ông Hoàng cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, dù sao cũng là hàng xóm ở chung một khu phố mấy năm, ông từng nghe nói mẹ của Tôn Văn làm việc ở một công ty nhà nước trong thành phố, công việc rất ổn định.
Nghe vậy, bà nội Tôn nhíu mày, nói: "Con dâu tôi xin nghỉ rồi." Bà ta bất mãn lẩm bẩm, "Đại sư, tôi mời cậu đến xem cho cháu trai tôi, liên quan gì đến con dâu tôi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT