"Sao người đang tốt mà không thoải mái?" Vương Phương thấy sắc mặt Khổng Lâm Lang không có chút máu, thần thái suy yếu, quan tâm qua loa một câu.
Đầu óc của Khổng Lâm Lang hỗn loạn, rót cho bà ta chén nước: "Tôi không sao, hơi bị cảm lạnh, đã uống thuốc rồi."
Vương Phương tới nơi này mục đích cũng không phải quan tâm: "Cô chuẩn bị đồ gửi cho Thanh Tuyết sao rồi?"
Khổng Lâm Lang phản ứng có hơi chậm: "Không có."
"Cô làm mẹ kiểu gì vậy? Không phải tôi đã nói cho cô biết nơi bọn nhỏ xuống nông thôn đặc biệt lạnh, mùa đông không có quần áo chăn mền qua đông, cô muốn đông chết Thanh Tuyết sao? Cô còn là mẹ ruột của con bé không?"
Khổng Lâm Lang môi trắng bệch, cười khổ nói: "Con bé làm những chuyện đó..."
Vương Phương tức giận hơn: "Con bé làm chuyện gì? Người khác nói bậy nói bạ thì không nói, nhưng cô thân là mẹ ruột của con bé, cô cũng không tin con bé, cô đây muốn ép chết con bé sao? Đồng Dao là con gái tôi, con nhóc đó là người thế nào chẳng lẽ tôi không rõ hay sao? Con nhóc đó hỏi muốn của hồi môn trong nhà! Còn tống tiền nhà họ Cố! Còn có những chuyện làm sau đó, tôi không còn mặt mũi ra ngoài nói, mắc cỡ chết người! Đó đều là chuyện con người làm ra sao? Cô tin tất cả những gì con nhóc đó nói? Nhưng không tin chính con gái ruột của mình ư?"
Khổng Lâm Lang đã nhìn Đồng Dao lớn lên, bà luôn cảm thấy trong này có thể có một ẩn khuất: "Chuyện trong hôn lễ là Thanh Tuyết không đúng, làm chậm trễ hôn lễ Kim Việt, hai người bọn nó là cô nam quả nữ, vốn nên tránh hiềm nghi."
Thần sắc nơi đáy mắt Vương Phương thay đổi rồi thay đổi, trong lòng giống như có thứ gì đó cắn từng ngụm từng ngụm, trăm ngàn lỗ hổng!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play