Áo khoác của cô đã đưa cho Đàn Dược Tửu. Lúc này, cô chỉ mặc một chiếc áo thun đen đơn giản và tròng thêm một chiếc áo chống đạn bên ngoài, điều này càng làm cho cô trở nên nổi bật hơn.
Khi không còn lớp áo che phủ, hai cánh tay với cơ bắp cân đối của cô lộ ra, đường nét cơ thể tuyệt đẹp càng thấy rõ nét, trên người cô có vết thương, nhưng vết thương ấy trên cơ thể ấy lại chói lóa như huy chương, dây thắt lưng ẩn hiện bên dưới chiếc áo thun càng làm bật lên vòng eo thon gọn và đôi chân dài đáng kinh ngạc.
Cô quỳ một gối xuống đất, đầu ngón tay lộ ra từ đôi găng tay hở ngón dính máu, cô thản nhiên dùng áo của một xác chết không đầu nằm trên đất để lau lưỡi đao đen bóng như không có chuyện gì, thế mà lại toát ra một sự an nhiên kỳ dị.
Mặc Ngải không biết thanh đao này từ đâu ra, chỉ cảm thấy nó cực kỳ phù hợp với nước da trắng loáng của Thời Hàn Lê.
“Anh Thời, anh cũng bị thương rồi.” Trình Dương dùng hết toàn lực để phát ra tiếng, “Tiểu Ngải, ra tay đi, anh Thời cần được chữa trị.”
Mặc Ngải run người, trong lòng cậu ấy vang lên một giọng nói vô hình, lấn át mọi sự do dự trước đó ngay tức khắc.
Ngay khi cậu ấy cắn răng định đứng dậy thì đã có một người hành động nhanh hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play