“Chúng ta đã tính toán sai lầm, đúng không?” Giang Du nhìn cô cau mày cầm máu ở vai mình, đến giọng nói cũng run run vì đau, nhưng vẫn nở một nụ cười ung dung, “Thứ đó có thể bị giết bởi vũ khí nóng, nhưng tiền đề là phải có người đủ khả năng bắn trúng nó.”
“Đừng nói nữa.” Thời Hàn Lê trầm giọng nói, “Anh đang bị mất nhiệt, hãy cố giữ sức đi.”
Giang Du run rẩy phả ra một hơi, rồi ngả đầu tựa vào tủ phía sau.
Anh có thể cảm nhận rõ cơn choáng váng do mất máu, hình bóng Thời Hàn Lê trước mắt cũng bắt đầu lay lắt, nhưng anh vẫn thấy máu trên mặt của đối phương một cách rõ rệt, kèm theo đó là lực chạm nhè nhẹ từ đầu ngón tay rơi trên vết thương của mình.
Trong đầu anh chợt lóe lên một suy nghĩ, phải chăng đêm qua Thời Hàn Lê cũng dùng chính sự dịu dàng khó nhận ra này khi thay thuốc cho người thanh niên kia?
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, Thời Hàn Lê đã mang đến cho anh quá nhiều cơn chấn động, nhiều đến nỗi anh nghĩ dù mình có phải chết ngay lúc này, e rằng cũng không uổng phí cho một cuộc đời.
“Giang Du, đừng ngủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play