“Không có gì.” Giang Du khẽ nói, “Thành thực xin lỗi, đêm hôm mà bắt cậu tới đây nghe tôi nói mấy lời không đâu vào đâu làm trễ nải giờ giấc nghỉ ngơi của cậu.”
Ai dè Thời Hàn Lê lại có phản ứng với những lời này.
Cô “Ừm” một tiếng.
Giang Du sững người trong giây lát, một cơn buồn cười vô cớ trào dâng, và anh cũng bật cười thật.
Thời Hàn Lê đần người ra, cô không biết người trước mặt đang cười chuyện gì, cô nhìn anh thêm lần nữa, sau khi xác nhận rằng người này ngoài lời vô bổ thì không còn lời nào để nói, cô lập tức quay lưng rời khỏi thư phòng.
Giang Du không ngăn cản, anh dõi theo bóng hình cô rời đi, lưng tựa vào bệ cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Dù là tầng hai cũng không tài nào ngăn được mùi máu tươi tanh hôi nồng nặc ngoài kia, anh vừa đặt chân vào đã không kiềm được nhíu mày, song Thời Hàn Lê lại không hề phản ứng gì, như thể đã quen với điều đó từ lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT