Cuối cùng Đàn Dược Tửu đói bụng không chịu nổi nên cầm lấy bát và bắt đầu ăn trước.
Thời Hàn Lê cũng nhận lấy bát cơm, phát hiện bên trong là cơm trắng ăn kèm thịt hộp, với cô mà nói thì đây đã được xem là một bữa tối quá đỗi xa xỉ.
“Một sinh viên nam như tôi thường không có thời gian nấu nướng, nên cũng không hay mua nhiều đồ tươi.” Trình Dương nói với vẻ hơi ngại ngùng, cậu cố tình liếc nhìn nét mặt của Thời Hàn Lê, như sợ cô không vừa ý, “Nhưng cũng do lười nên tôi đã mua rất nhiều gạo và đồ hộp để tích trữ luôn một lần, đủ để chúng ta ăn tạm trong thời gian này.”
Thời Hàn Lê nhận thấy ánh mắt cậu, tưởng cậu đang chờ cô phản hồi nên cô nghiêm túc đáp: “Cảm ơn.”
Đồng thời, trong lòng cô lại thêm một tầng chú ý cho Trình Dương.
Thức ăn là thứ rất quý giá, ai sẵn lòng chia sẻ thức ăn vô điều kiện với cô thì cô sẽ luôn ghi nhớ, và cô nhất định sẽ tìm cách trả ơn khi có cơ hội.
Nghe được lời cảm ơn của cô, Trình Dương nở nụ cười rạng rỡ, làm dịu bớt những đường nét bén ngót trên khuôn mặt cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play