Giang Du im lặng trong giây lát trước câu nói thẳng thắn đó.
Anh đã quen với lối nói chuyện quanh co lòng vòng, lá mặt lá trái. Anh cũng tỏ tường sức hút của bản thân và luôn khéo léo tận dụng điều đó. Vậy mà giờ lại gặp phải một người mà anh muốn lôi kéo mỗi tội hoàn toàn không để anh vào mắt. Thậm chí, đối diện với cách giao tiếp trực diện thẳng thắn này, anh thực lòng chưa quen.
Nhưng nhìn vào gương mặt thanh tú đến mức không giống con trai của Thời Hàn Lê, đôi mắt ấy còn trong trắng tinh khiết hơn cả tuyết ngàn năm không tan trên đỉnh núi, lại phảng phất chút xa cách mơ hồ. Vẻ hung tợn khi cậu ấy giết chết zombie kết hợp với đôi mắt trong suốt như viên lưu ly sáng rõ này lại đem đến một cảm giác mâu thuẫn khôn xiết, nhưng cũng hài hòa đến kỳ lạ, Giang Du chợt bật cười.
So với kiểu ôn tồn lễ độ thường thấy, nụ cười này chân thật hơn nhiều. Một cảm giác chưa từng có thình lình trỗi dậy trong anh, như thể xuyên qua lớp vỏ bọc bên ngoài mà chạm đến một linh hồn thuần khiết và sáng trong, làm dấy lên trong anh một ảo giác huyền diệu.
Đúng là Thời Hàn Lê không cần phải nói kiểu lá mặt lá trái, cậu ấy chính là cậu ấy.
Mạnh mẽ, tinh khiết, chói lóa, đầy mâu thuẫn. Giống như ánh trăng chiếu lên người một con mãnh thú đang nghỉ ngơi, hễ bất động lại toát lên cảm giác yên bình đẹp đẽ đến phi thực.
Giang Du không hề tỏ ra khó chịu vì bị cô lấn lướt: “Đúng vậy, tôi đã đi theo cậu và cậu nhóc tên Mặc Ngải đến đây, mục đích chính là tìm cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT