Nhìn khuôn mặt cười gian xảo của Nhiếp Chiêu, Kỷ Mẫn nghẹn lời.
Nhưng hiện tại cô đang ở thế yếu, biết thời biết thế mới là anh hùng, cô nhắm mắt lại, từ trong miệng nặn ra một tiếng, "Ừ."
Nhiếp Chiêu cúi người xuống, "Vậy thì đừng hét."
Kỷ Mẫn, "Ừ."
Hai người đạt được nhất trí, Nhiếp Chiêu buông tay đang bóp cằm Kỷ Mẫn ra.
Được thả, Kỷ Mẫn thở hổn hển một hồi, rồi vùng ra khỏi chiếc chăn đang quấn quanh mình, ngồi dậy trừng mắt nhìn anh: "Sao anh vào được đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT