Trình Lạc sau khi đã nghe được câu trả lời của Từ Viên Khang thì coi như không nghe thấy cúi xuống tiếp tục xem hồ sơ bệnh án. Từ Viên Khang bị cô ngó lơ cũng chẳng để ý anh đi vòng vòng xem cách bài trí của căn phòng. Đi một hồi thấy chán nên quay trở lại ghế ngồi đối diện với cô.
Càng nhìn Từ Viên Khang lại thấy Cô giông với người ấy, đôi mắt ấy. Bị người khác nhìn như vậy khiến Trình Lạc rất khó chịu cô ngẩng mặt lên nhìn Từ Viên Khang nói :
“ Từ thiếu, anh rất rảnh sao? Không cần đi làm à. Hơn nữa anh không biết nhìn chăm chú vào người ta như vậy là rất bất lịch sự sao? ”
Từ Viên Khang : “ Tôi rất bận đấy, nhưng vì do hôm qua bị ' bóng đè ', nên cảm thấy sợ hãi mới tới bệnh viện để khám xem thế nào. Còn về chuyện tôi nhìn cô là vì tôi thấy cô rất giống một cố nhân của tôi. ”
“ Khụ... Ờ, về chuyện ' bóng đè ' khiến anh sợ hãi thì tốt nhất tôi nghĩ anh nên tới tìm bác sĩ tâm lí chứ không phải tôi. Còn nữa anh muốn khám sức khỏe tổng quát thì hãy ra ngoài kia lấy số rồi đi kiểm tra. Tôi không phụ trách về vấn đề đó. ”
Từ Viên Khang : “ Thôi được rồi, hôm nay tôi đến đây không phải để khám sức khỏe gì cả. Mà là tới để xin lỗi cô. ”
Trình Lạc im lặng không trả lời nghe Từ Viên Khang nói tiếp :
“ Lần trước gặp mặt ở sân bay tôi không phải cố tình muốn kéo cô ngã. Là do lúc ấy mất thăng bằng nên thấy cô đi tới theo phản xạ tự nhiên mới kéo lấy cô tránh cho bản thân ngã ai ngờ cô yếu như vậy. ”
Trình Lạc : “ Từ Viên Khang, anh là tới xin lỗi hay là chọc tức tôi, anh nói tôi yếu anh không nhìn lại bản thân mình đi anh cao hơn 1m8. Còn tôi chỉ có 1m68 anh nghĩ tôi đỡ được anh chắc. ”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT