"Ví dụ như," Doãn Tiểu Mãn chỉ vào con cua trong tay mình: "Loại cua này bờ biển khắp nơi đều có, ở bãi đá bên kia chắc chắn còn có những con lớn hơn nữa.
Trước đây mọi người không đi nhặt, tôi nghĩ nguyên nhân chủ yếu là vì không biết ăn. Nhưng sau hôm nay, ít nhất mọi người cũng sẽ ăn được rồi! Chị dâu, lúc rảnh rỗi, chị có thể dẫn theo Cường Tử, Hổ Tử đi nhặt một ít về."
Nghe cô nói vậy, Thôi Yến không nhịn được "chậc" một tiếng.
Cô ấy liếc nhìn đám nam nhân còn đang ầm ĩ bên kia, lắc đầu: “Em dâu, thôi đi. Món này chỉ làm một lần đã tốn bao nhiêu gia vị của chị rồi! Với mấy thứ như đường với rượu, chị làm món gì không được, mắc gì phải đem ngâm nó?”
Doãn Tiểu Mãn bị câu nói không khách khí đó làm nghẹn lời, chỉ có thể cố gắng chữa cháy: “Thật ra cũng không nhất thiết phải làm say cua, chỉ cần nhặt mấy con to về, luộc sơ qua với nước, rồi chấm với gừng dấm cũng rất ngon.”
Nghe cô nói vậy, Thôi Yến có chút dao động.
Lúc nãy cô ấy không tranh cướp đĩa cua, nhưng nhìn biểu cảm của đám đàn ông cũng đủ hiểu món này ngon thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT