Cô cố sức rút tay về, nhưng tên khốn kia không những không buông, mà còn dứt khoát bỏ luôn bát cơm xuống, dùng cả hai tay giữ chặt lấy tay cô.
Mặt Doãn Tiểu Mãn đỏ bừng như sắp bốc cháy, cô chỉ có thể cắn răng, cúi đầu thật thấp, chăm chú nhìn chằm chằm vào bát cơm trước mặt, giả vờ như mình là một khúc gỗ.
Giống như chỉ có như vậy mới có thể không nhìn thấy, không nghe thấy, không cảm nhận được người kia đang tự tìm đường chết mà càng chạy càng xa.
Thật ra, lúc nãy cô không dám gắp thức ăn, không phải vì vấn đề đũa chung hay đũa riêng.
Ở đây cũng đã mấy ngày, cô đang dần sửa đổi một số thói quen kiếp trước của mình.
Dù sao cũng là "nhập gia tùy tục".
Chỉ là, cô cần một chút thời gian để thích nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT