Nhưng rồi anh lại nghĩ ngợi một chút, sau đó lắc đầu: “Còn chuyện mua đồ ăn, thì cứ ra nhà ăn. Nơi này cách thị trấn mấy chục km, quanh đây cũng không có cửa hàng cung cấp thực phẩm. 
Chị dâu Thôi có dẫn em đi đâu thì cũng chỉ loanh quanh trong doanh trại thôi, chắc chắn không có chỗ nào bán đồ ăn đâu.”
“Vậy... rau xanh cũng phải mua sao?”
Doãn Tiểu Mãn bắt đầu lo lắng. Nếu đúng như lời chồng nói, không có trợ cấp thực phẩm, thì với số tiền mười bảy đồng một tháng, e rằng không đủ để chi tiêu.
“Rau xanh...”
Thẩm Thanh Vân như chợt nhớ ra điều gì, liền chỉ tay ra phía ngoài.
“Phía sau nhà chúng ta có một mảnh đất trống, tôi thấy chị dâu nhà bên cũng trồng rau ở đó. Chiều nay tôi sẽ xới đất, rồi hỏi xin chị dâu ít hạt giống, em cũng có thể tự trồng một ít.”
Nghe anh nói vậy, Doãn Tiểu Mãn ngừng ăn, ngẩng đầu nhìn anh rồi lắc đầu: “Tôi không biết trồng.”
Ánh mắt Thẩm Thanh Vân trong chốc lát trở nên ngơ ngác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play