Sáng ngày thứ hai Doãn Tiểu Mãn là bị tiếng kèn báo thức đánh thức.
Cô trên giường ngồi một lúc lâu, trong lúc nhất thời không phân biệt được hiện tại là năm nào, có chút cảm giác hoang mang.
Kéo chăn giúp Nhị Nữu, cô lặng lẽ xuống giường. Vừa ra khỏi cửa liền chạm mặt Thẩm Thanh Vân đã mặt mặc chỉnh tề và đang muốn đi ra ngoài.
Thấy cô đi ra, Thẩm Thanh Vân có chút ngạc nhiên: "Đánh thức em rồi sao? Lâu dần thành thói quen, mỗi ngày đến giờ này kèn báo thức đều vang lên. Hiện tại vẫn còn sớm, em ngủ thêm một lát đi, lát nữa chạy xong tôi mang bữa sáng về."
Doãn Tiểu Mãn tối qua trong lòng có chuyện, mãi đến nửa đêm mới ngủ được, lúc này kỳ thật còn có chút mơ hồ.
Lời của Thẩm Thanh Vân, cô cũng không biết mình nghe lọt được mấy câu, chỉ có thể qua loa nhẹ gật đầu.
Sau khi người đàn ông đó rời đi, cô cũng không ngủ lại được.
Đánh răng rửa mặt sơ qua, cô cảm thấy thanh tỉnh một chút, vì thế liền quyết định dọn dẹp hành lý ngày hôm qua chưa kịp thu xếp.
Dù sao để hết trong phòng khách cũng không phải cách hay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play