Lời vừa thốt ra, nụ cười trên mặt Doãn Tiểu Mãn dần dần nhạt đi, cuối cùng biến mất hẳn.
Một khi đã nói ra, những lời còn lại cũng dễ dàng tuôn theo.
Dù sao trên đường cũng không có ai khác. Trong lòng Đại Mễ, thẩm thẩm là người mà cậu nguyện ý thân cận, vì vậy cậu hiếm hoi lắm mới mở lòng như thế này.
“Cháu cũng từng chịu đói. Cháu biết khi đói đến mức cùng cực, thì bất cứ thứ gì cũng đều trở nên không quan trọng nữa. Chỉ cần có cái ăn, con người thậm chí có thể biến thành chó.”
Đại Mễ cắn chặt răng, đôi mắt cũng đỏ hoe.
"Hồi ở trong thôn, có một lần cháu đến tìm Nhị thúc và Tam thúc xin giúp đỡ. Cả hai đều giả vờ như không quen biết cháu, chẳng ai chịu cho cháu hạt lương thực nào.
Cháu gõ cửa, bọn họ cũng không mở. Cháu ngồi xổm trước cửa, bọn họ lại đứng sau bức tường vẩy nước bẩn ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT