Người này chẳng phải ngày nào cũng bận bịu đến mức không có thời gian nghỉ ngơi sao? Sao hôm nay lại có rảnh để đích thân đến tiếp tàu tiếp tế?
Chẳng lẽ trên tàu lần này, ngoài thực phẩm ra còn có thứ gì đó vô cùng quan trọng?
Mà nếu thực sự có món đồ quan trọng đến vậy, tại sao lại gọi cả nhà cô đi cùng?
Doãn Tiểu Mãn càng nghĩ càng cảm thấy rối rắm, còn chưa kịp mở miệng hỏi thì Thẩm Thanh Vân đã tháo mũ rơm trên đầu xuống, trực tiếp đội lên đầu cô.
“Sao lại ra ngoài mà không đội mũ? Đứng dưới trời nắng một lúc nữa là bị cảm nắng ngay!”
Bởi vì mặt trời trên đảo quá gay gắt, để tránh bị sốc nhiệt, bây giờ các chiến sĩ trên đảo đều không đội mũ quân đội nữa, mà đổi sang mũ rơm vành rộng giống như của nông dân làm ruộng.
Không cần biết đẹp hay xấu, nhưng ít nhất nó cũng giúp da đầu không bị bỏng rát vì nắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play