Sau khi họ ngồi xuống, Nhị Nữu ghé sát vào tai họ, thì thầm như đang “tố cáo”:
“Mẹ không cho lấy ra ăn đâu! Nói là phải ăn cơm xong mới được mang theo, để lỡ lúc bận bịu mà đói bụng còn có cái để ăn cho đỡ đói.”
Cô bé làm ra vẻ nghiêm túc bắt chước giọng điệu của Doãn Tiểu Mãn:
“Người làm nghiên cứu học vấn thì tốn nhiều chất xám, dễ bị đói. Gia gia bận rộn như vậy, sao có thể cứ để đói bụng mà chạy tới chạy lui chứ?”
Nói xong, mắt Nhị Nữu sáng rực, nhìn hai ông với ánh mắt đầy sùng bái:
“Nhị Nữu lớn lên cũng muốn học như gia gia, trở thành người có học vấn! Như vậy ngày nào cũng có trứng gà để ăn!”
Một câu nói của Nhị Nữu khiến cả hai ông lão cảm động đến mức mắt đã ươn ướt, họ không thể nhịn được mà cười lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play