“Anh tốt bụng vậy cơ á?”
Tống Du tưởng mình nghe nhầm, trước đó còn hệt gà trống xù lông, mà nay sao lại đột ngột ủ rũ thế?
Dung Thời thản nhiên: “Giúp người khác là niềm vui, là trách nhiệm mà, nên thế.”
"Anh thì có trách nhiệm quái gì?" Tống Du giễu cợt, càng như vậy cậu càng không tin: “Anh muốn từ bỏ không cạnh tranh nữa à?”
Dung Thời: “Ừ.”
Cạnh tranh với ai?
Tống Du ghé vào, hỏi nhỏ: “Có phải cậu ấy đã nói gì với anh không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play